Bánh khoái gần giống bánh xèo miền Trung và miền Nam, nhưng nhỏ hơn, dày và dòn. Ăn chung với cải non, chuối chát, và vả non xắt lát mỏng. Nước chấm đậu đặc sệt. Quán khá nổi tiếng với du khách nước ngoài, lúc nào cũng có thể thấy một ông Tây, bà Tây ngồi thưởng thức món bia Huế Huda và mòn bánh khóai béo dòn.
Bánh khoái gần giống bánh xèo miền Trung và miền Nam, nhưng nhỏ hơn, dày và dòn. Ăn chung với cải non, chuối chát, và vả non xắt lát mỏng. Nước chấm đậu đặc sệt. Quán khá nổi tiếng với du khách nước ngoài, lúc nào cũng có thể thấy một ông Tây, bà Tây ngồi thưởng thức món bia Huế Huda và mòn bánh khóai béo dòn.
Bánh khoái đổ bằng bột gạo xay đánh sệt với nước và lòng đỏ trứng, sau đó thêm tiêu, hành, mắm, muối, tôm bóc vỏ, thịt bò (hoặc chim) nướng thái lát, mỡ thái lát nhỏ, giá sống. Khuôn bánh khoái làm bằng gang hình tròn, to bằng hai bàn tay trẻ con có cán cầm. Khi nào có khách ăn, nhà hàng mới bắc khuôn lên lò đổ bánh. Múc một muôi bột trứng đổ vào khuôn nóng đã tráng mỡ. Tiếng bột bén mỡ xèo xèo bốc lên quyến rũ, bột chín vàng rơm thì gắp một miếng thịt bò nướng, lát mỡ nhỏ, một vài con tôm, ít giá bỏ vào một nửa phần bánh, dùng đũa lật phần bánh còn lại úp lên thành hình bán nguyệt lật bánh cho vàng đều hai bên, xong bày ra đĩa.
Bánh ngon một phần nhờ nước lèo, thứ nước chấm chỉ các đầu bếp giỏi mới chế được. Ðây là bí quyết gia truyền, quyết định chất lượng, tạo nên hương vị thượng hạng của bánh khoái. Nước lèo Huế được chế biến rất cầu kỳ với hàng chục nguyên liệu như bột báng, gan lợn, mè (vừng), lạc rang... Quán bánh khoái Thượng Tứ tồn tại gần ba bốn chục năm nay, đã trở thành văn hoá ẩm thực Huế, làm say lòng du khách, thân thuộc với người Cố Ðô chẳng khác gì cơm hến, tiếng chuông chùa Thiên Mụ, con đò sông Hương. Vâng, đó chính là một phần văn hóa Huế.